Nguyên nhân trẻ nói dối không chỉ là một hiện tượng đơn lẻ mà còn phản ánh những thay đổi tâm lý, nhu cầu cảm xúc và quá trình phát triển nhận thức của trẻ. Trong hành trình trưởng thành, nhiều yếu tố như môi trường sống, cách ứng xử của người lớn, áp lực học tập hay nhu cầu được công nhận đều có thể khiến trẻ lựa chọn việc nói sai sự thật. Điều này không phải lúc nào cũng là hành vi tiêu cực cố ý, mà đôi khi xuất phát từ sự non nớt trong khả năng kiểm soát cảm xúc và giải quyết vấn đề của trẻ.
Trong bài viết này, hãy cùng FPT Schools đi sâu vào các nguyên nhân phổ biến nhất khiến trẻ nói dối, cách nhận biết các dấu hiệu nói dối của con trẻ, và những phương pháp hữu ích để xử lý phù hợp nhé.
Nguyên nhân trẻ nói dối
Sợ bị phạt hoặc la mắng
Trẻ nhỏ thường rất nhạy cảm với cảm giác sợ hãi khi đối mặt với hành động của mình bị phát hiện hoặc bị phạt. Nhiều phụ huynh vì quá lo lắng về việc trẻ sẽ bị điểm kém, bị trách mắng hoặc bị xử lý không đúng cách, dẫn đến việc trẻ sợ hãi và lựa chọn nói dối để trốn tránh trách nhiệm hoặc tránh bị phạt.
Chính tâm lý này khiến trẻ có xu hướng che giấu sự thật, cố gắng làm những điều mà không bị phát hiện. Trẻ thường nghĩ rằng, nếu nói dối để che giấu hành động của mình, cha mẹ sẽ không tức giận hoặc không trừng phạt nữa. Tuy nhiên, trong thực tế, những hành vi này dễ dẫn đến mất niềm tin và ảnh hưởng tới mối quan hệ gia đình.
Một số trẻ còn quá nhạy cảm hoặc thiếu tự tin nên khi gặp chuyện không vừa ý, chỉ cần một lời mắng nhẹ cũng khiến các em ngại nói thật. Vì vậy, vai trò của phụ huynh là phải tạo ra môi trường thoải mái, không gây áp lực quá lớn, để trẻ cảm thấy an toàn khi chia sẻ mọi chuyện.

Muốn được khen ngợi hoặc chú ý
Trong một số trường hợp, trẻ nói dối vì mong muốn nhận được sự chú ý, khen ngợi từ người lớn hoặc bạn bè. Đặc biệt, với những trẻ có nhu cầu được công nhận cao hoặc thiếu tự tin, việc nói dối như một cách để nâng cao giá trị bản thân hoặc thu hút sự quan tâm nhiều hơn. Chẳng hạn, khi trẻ kể về những thành tích không có thật hoặc nói rằng mình đã làm tốt hơn thực tế, đó là biểu hiện của mong muốn được thừa nhận và yêu thương.
Điều này không phải lúc nào cũng do ý thức cố tình, mà phần lớn xuất phát từ mong muốn được chấp nhận, giảm đi cảm giác thiếu tự tin hoặc sợ bị trêu ghẹo. Phụ huynh cần biết cách khuyến khích trẻ thể hiện chính mình, tạo môi trường an toàn để trẻ không cảm thấy cần phải dùng lời nói dối để đề cao giá trị bản thân.
Bắt chước hành vi từ người lớn
Trẻ nhỏ rất dễ bắt chước hành vi của người lớn, đặc biệt là phụ huynh, thầy cô hoặc những người mà trẻ tiếp xúc thường xuyên. Khi trẻ chứng kiến người lớn hoặc người thân trong gia đình thường xuyên nói dối hoặc giấu giếm, những hành vi này khá tự nhiên trở thành hình mẫu để trẻ mô phỏng.
Không ít trường hợp, trẻ nói dối vì thấy cha mẹ hoặc người lớn trong nhà thường xuyên dùng lời nói không trung thực để đạt mục đích cá nhân, từ đó hình thành niềm tin rằng, đó là cách cư xử chấp nhận được hoặc thậm chí khôn ngoan để xử lý các tình huống khó.
Trong quan hệ gia đình, nếu cha mẹ quá nặng nề, hay thường xuyên hứa hẹn rồi không thực hiện, hoặc nói dối để tránh trách nhiệm, trẻ sẽ học theo và coi đó là bình thường. Về lâu dài, hành vi bắt chước này dễ trở thành thói quen xấu, ảnh hưởng tới nhân cách của trẻ trong giai đoạn trưởng thành.

Trốn tránh trách nhiệm
Nhiều trẻ phát sinh thói quen nói dối như một cách để trốn tránh trách nhiệm khi vi phạm lỗi hoặc gây ra hậu quả không mong muốn. Trẻ có thể nói rằng mình không biết, đã làm theo yêu cầu của người khác hoặc đổ lỗi cho người khác để tránh bị phạt hoặc bị trách móc.
Chẳng hạn, trong trường hợp trẻ làm đổ đồ hoặc làm hỏng đồ dùng của người thân, nhiều em lựa chọn không thừa nhận hoặc bịa đặt câu chuyện khác để giảm thiếu trách nhiệm. Đây là phản ứng tự nhiên của trẻ khi cảm thấy mình đã phạm sai lầm nhưng không đủ tự tin để nhận lỗi công khai.
Việc trốn tránh trách nhiệm khiến trẻ không có cơ hội học cách sửa lỗi hay biết nhận trách nhiệm đúng đắn, từ đó gây ra những hậu quả không tích cực trong quá trình phát triển nhân cách. Phụ huynh cần dạy trẻ cách đối mặt với lỗi lầm một cách chân thành và khích lệ hành vi trung thực.
Áp lực học tập hoặc kỳ vọng quá cao
Trong bối cảnh xã hội ngày càng đặt nặng thành tích, nhiều trẻ cảm thấy áp lực lớn từ phía gia đình, nhà trường hoặc chính bản thân họ để đạt thành tích cao. Khi không thể đáp ứng được kỳ vọng, trẻ dễ rơi vào cảm giác thất vọng hoặc tự ti, từ đó dễ tìm đến hành vi nói dối như một cách để tự bảo vệ hoặc giảm thiểu áp lực.
Chẳng hạn, khi trẻ không thực sự đạt đúng điểm mong muốn nhưng vẫn muốn giữ thể diện, các em có thể tự tạo ra câu chuyện tích cực hoặc che giấu điểm số thật để không bị gia đình hay thầy cô phê phán. Hoặc, các em còn cố tình kể câu chuyện về thành tích giả để chứng tỏ mình là người giỏi giang.
Đây là một vấn đề liên quan đến tâm lý, trong đó trẻ có thể thiếu tự tin hoặc không đủ khả năng để chấp nhận thất bại như một phần của quá trình trưởng thành. Phụ huynh và giáo viên cần giúp trẻ xây dựng tự trọng, tạo ra môi trường không gây áp lực quá lớn, giúp trẻ thoải mái thể hiện chính mình.

Khả năng phân biệt đúng sai chưa hoàn thiện
Trong quá trình phát triển của trẻ, khả năng phân biệt đúng sai vẫn còn đang hoàn thiện, đặc biệt là ở các độ tuổi nhỏ. Khi đó, trẻ dễ nhầm lẫn giữa việc làm đúng hay sai, hoặc chưa có đủ nhận thức để hiểu hậu quả của hành vi của mình.
Chẳng hạn, trẻ có thể không nhận thức được rằng nói dối là hành vi không đúng đắn, hoặc chưa hiểu rõ ràng về mối quan hệ giữa trung thực và lòng tin. Trong những tình huống này, trẻ có thể nói dối vô ý hoặc do thiếu kiến thức, khiến hành vi của trẻ dễ bị hiểu sai như là cố tình lừa dối người khác.
Việc thiếu khả năng suy nghĩ logic hoặc chưa rõ ràng về hậu quả hành động dẫn đến việc trẻ thường xuyên phạm lỗi trong suy nghĩ, và hay chọn phương án an toàn là nói dối. Đây là quá trình học hỏi của trẻ, và phụ huynh cần có hướng dẫn nhẹ nhàng để giúp trẻ nhận biết rõ ràng hơn về đúng sai.
Muốn bảo vệ bản thân hoặc người khác
Trong các tình huống nguy hiểm hoặc gặp phải những vấn đề nhạy cảm, trẻ có thể nói dối để bảo vệ chính mình hoặc người thân khỏi những hậu quả tiêu cực. Trẻ thường sợ bị trách móc, phạt hoặc làm người khác buồn, nên chọn cách che giấu hoặc nói dối để giữ cho mọi thứ không bị phức tạp hóa.
Việc này thường thấy rõ hơn trong các gia đình có nhiều xung đột, hoặc các em sống trong môi trường không an toàn hoặc có quá nhiều áp lực. Trẻ có thể nói dối về hành vi của mình hoặc kể các câu chuyện nhằm che đậy sự thật nhằm giữ gìn an toàn tâm lý hoặc thể chất.
Tuy nhiên, hành vi này cũng phản ánh những vấn đề sâu xa về tâm lý, về khía cạnh an toàn và niềm tin trẻ đặt vào môi trường xung quanh. Phụ huynh cần lắng nghe và tạo điều kiện để trẻ cảm thấy an toàn, đồng thời hướng dẫn các em hiểu rõ giá trị của sự trung thực trong quá trình phát triển.

Dấu hiệu nhận biết trẻ đang nói dối
Tránh ánh mắt giao tiếp
Trong quá trình giao tiếp, trẻ thường che giấu ánh mắt hoặc tránh nhìn thẳng khi nói về những chuyện không thật. Đặc biệt, nếu trẻ bị hỏi về hành vi hoặc câu chuyện chưa rõ ràng, ánh mắt trẻ thường có những biểu hiện như nhìn sang chỗ khác, tránh né sự nhìn thẳng hoặc nhấp nhổm.
Ánh mắt là một trong những chỉ số quan trọng phản ánh cảm xúc và độ trung thực của trẻ. Khi trẻ nói dối, có thể thấy rõ dấu hiệu sợ hãi hoặc lưỡng lự qua việc không dám nhìn người đối diện trực tiếp. Điều này xuất phát từ tâm lý trẻ sợ bị phát hiện hoặc cảm giác tội lỗi hiện rõ trên khuôn mặt. Phụ huynh cần lưu ý trong khi trò chuyện để không làm trẻ bị ngượng hoặc cảm thấy áp lực. Thay vào đó, hãy xây dựng môi trường thân thiện, khuyến khích sự trung thực để trẻ có thể thoải mái chia sẻ.
Biểu hiện lo lắng, nói ấp úng
Khi trẻ nói dối, thường kèm theo những biểu hiện của sự lo lắng như nói lắp, lặp lại câu chữ, hoặc nói chuyện ấp úng. Những phản ứng này xuất phát từ cảm giác bất an, sợ bị phát hiện hoặc cảm thấy tội lỗi đeo bám.
Trong quá trình trò chuyện, khi nhận thấy trẻ có những dấu hiệu này, cha mẹ nên từ tốn, không thúc ép hoặc tạo áp lực nặng nề. Thay vào đó, hãy khuyến khích trẻ bày tỏ bằng cách tạo ra không khí thân thiện, dịu dàng hơn để trẻ cảm thấy thoải mái hơn khi nói thật. Điều quan trọng là nhận biết rằng, những biểu hiện này không nhất thiết là chứng cứ rõ ràng của việc trẻ nói dối, mà còn phản ánh cảm xúc của trẻ trong quá trình đối diện với những câu hỏi mang tính nhạy cảm. Chính vì vậy, sự kiên nhẫn, thấu hiểu rất cần thiết.

Câu chuyện mâu thuẫn, thiếu logic
Khi trẻ kể lại câu chuyện, nếu gặp phải các mâu thuẫn, thiếu logic hoặc các chi tiết không phù hợp, đây có thể là dấu hiệu của việc trẻ nói dối hoặc gọt giũa sự thật để phù hợp hơn với lý do trẻ đưa ra. Khác với việc trẻ kể chuyện thật, câu chuyện dối trá thường thiếu tính nhất quán hoặc không có lý do rõ ràng.
Việc lắng nghe kỹ càng, đặt câu hỏi follow-up và để trẻ giải thích rõ hơn giúp phát hiện ra điểm bất thường trong lời kể. Đồng thời, phụ huynh có thể hướng dẫn trẻ xây dựng câu chuyện dựa trên sự thật, giúp các em hiểu rõ về sự trung thực là điều cần thiết trong cuộc sống. Cần chú ý rằng, trẻ còn nhỏ có thể chưa có khả năng kể chuyện mạch lạc hoặc hay nhầm lẫn các chi tiết, do đó phản ứng phù hợp nhất là hướng dẫn và giúp đỡ trẻ làm rõ nội dung mà không làm cảm giác xấu hổ hay thất vọng.
Thái độ né tránh khi được hỏi chi tiết
Khi cha mẹ hoặc người lớn hỏi sâu hơn về một câu chuyện, trẻ nói dối thường có thái độ né tránh, lảng tránh hoặc tỏ ra không muốn trả lời các câu hỏi. Thái độ này thể hiện qua việc trẻ quay mặt đi, không hỏi đáp rõ ràng hoặc đưa ra các câu trả lời mơ hồ.
Đây là phản xạ tự nhiên của trẻ khi muốn tránh bị phát hiện hoặc khi cảm thấy không thoải mái về câu chuyện của mình. Trẻ có thể cố gắng thay đổi chủ đề, nói vòng vo hoặc trốn tránh để không phải đối mặt rõ ràng với lời nói dối của bản thân. Phụ huynh cần hiểu và kiên nhẫn trong việc hướng dẫn, không gây áp lực mạnh làm trẻ cảm thấy sợ hãi hoặc mất niềm tin. Thay vào đó, xây dựng môi trường tin tưởng sẽ giúp trẻ dễ dàng mở lòng hơn, tự giác nói thật.

Cách ứng phó phù hợp khi trẻ nói dối
Giữ bình tĩnh và lắng nghe toàn bộ câu chuyện
Khi trẻ nói dối, quan trọng nhất là giữ thái độ bình tĩnh, thể hiện sự lắng nghe không phán xét để tạo điều kiện cho trẻ cảm thấy an toàn khi chia sẻ sự thật. Đừng vội kết luận hoặc la mắng ngay lập tức, bởi điều này dễ khiến trẻ cảm thấy xấu hổ, sợ hãi hoặc né tránh.
Hãy để trẻ thoải mái kể chuyện và thể hiện cảm xúc của mình, từ đó chúng ta mới có thể nhận biết rõ nguyên nhân và giúp trẻ làm rõ hành vi của chính mình. Trong quá trình lắng nghe, cần duy trì thái độ tích cực, thể hiện sự quan tâm và yêu thương để trẻ cảm thấy được chấp nhận, giúp tạo nền tảng cho sự trung thực. Từ việc thấu hiểu sâu sắc này, cha mẹ có thể dễ dàng xác định những lý do và đặt ra các hướng dẫn phù hợp, thúc đẩy trẻ thay đổi hành vi và ngày càng trở nên trung thực hơn trong môi trường gia đình.
Phân tích nhẹ nhàng để trẻ hiểu hậu quả của việc nói dối
Hành vi nói dối có thể dẫn đến nhiều hậu quả tiêu cực về lâu dài, từ mất niềm tin, gây rối loạn cảm xúc đến ảnh hưởng tiêu cực đến mối quan hệ xung quanh. Vì vậy, cha mẹ cần nhẹ nhàng phân tích, giúp trẻ hiểu rõ hậu quả của hành động này theo cách phù hợp với độ tuổi và khả năng nhận thức của trẻ.
Chẳng hạn, có thể kể cho trẻ nghe những câu chuyện, ví dụ về những người trung thực được mọi người kính trọng hoặc những người nói dối dễ bị mất niềm tin, bị xa lánh. Đồng thời, giúp trẻ hiểu rằng trung thực là nền tảng của mối quan hệ tốt đẹp, còn nói dối chỉ đem lại lợi ích tạm thời nhưng gây ra hậu quả lâu dài. Điều này giúp trẻ nhận thức rõ hơn về giá trị của trung thực, đồng thời phát triển ý thức đạo đức và niềm tin vào chính mình.

Khuyến khích trẻ nói thật bằng khen ngợi tích cực
Khen thưởng là một công cụ mạnh mẽ giúp hình thành thói quen trung thực và tạo dựng niềm tin trong tâm trí trẻ. Khi trẻ dũng cảm thừa nhận lỗi lầm hoặc nói thật, cha mẹ cần có phản hồi tích cực để khuyến khích hành vi tốt này.
Chẳng hạn, khi trẻ nói thật về việc làm sai, hãy dành lời khen, như “Con đã dũng cảm nói thật, cha mẹ rất tự hào về con” hoặc “Thật tốt khi con trung thực, đó là điều quý giá”. Việc này giúp trẻ cảm thấy giá trị và có động lực hơn trong việc xây dựng thói quen trung thực trong tương lai. Ngoài ra, hình thức khen ngợi cần phù hợp với độ tuổi, phát huy sự tự nhiên của trẻ. Một tâm lý tự tin và tự trọng cao hơn sẽ giúp trẻ dễ dàng chia sẻ mọi chuyện trung thực, không còn lo sợ bị trách móc hay la mắng.
Tạo môi trường cởi mở để trẻ không sợ nói thật
Một trong những yếu tố then chốt giúp hạn chế hành vi nói dối là xây dựng môi trường gia đình cởi mở, tin cậy và không gây áp lực. Khi trẻ cảm thấy an toàn để chia sẻ, không bị phán xét hoặc trách móc, trẻ sẽ tự nhiên nói thật hơn.
Cha mẹ cần lắng nghe, đối xử chân thành và động viên trẻ khi phạm lỗi hay gặp khó khăn. Tạo những câu chuyện thân mật, những buổi trò chuyện thân tình giúp trẻ cảm thấy mình có thể chia sẻ mọi thứ mà không sợ bị dè bỉu hay trừng phạt. Bên cạnh đó, các quy tắc rõ ràng, lý do giải thích về tầm quan trọng của trung thực luôn cần nằm trong giao tiếp hàng ngày, giúp trẻ hiểu rõ ý nghĩa của hành vi này. Từ đó, các em sẽ hình thành thói quen trung thực trở thành tự nhiên, không còn cảm giác cần phải nói dối để tránh rắc rối.

Thống nhất quy tắc và giải thích lý do rõ ràng
Việc thiết lập các quy tắc rõ ràng và nhất quán về trung thực là điều rất cần thiết trong quá trình giúp trẻ hình thành nhân cách đạo đức. Bên cạnh đó, người lớn cần giải thích rõ lý do vì sao sự trung thực lại quan trọng, để trẻ hiểu và có cảm nhận đúng về giá trị của nó.
Cha mẹ hay giáo viên hãy trình bày cho trẻ những lý do tích cực như: trung thực giúp xây dựng niềm tin, có thể nhận được sự yêu mến, tránh hậu quả xấu về sau. Đồng thời, cần nhất quán trong việc xử lý các hành vi nói dối, tránh cảnh rối rắm, mâu thuẫn trong quy tắc. Việc này giúp trẻ dễ dàng hiểu và áp dụng hơn trong cuộc sống, đồng thời thấm nhuần các giá trị đạo đức, tự giác trở thành người trung thực, chính trực.
Làm gương cho trẻ bằng hành vi trung thực
Trẻ học hỏi chủ yếu qua mô hình và hành vi của người lớn. Do đó, cha mẹ, người thân và giáo viên nên làm gương trung thực hàng ngày trong lời nói, hành xử và quyết định của mình. Khi trẻ thấy các tấm gương này thể hiện sự trung thực, các em sẽ dễ dàng học theo.
Ví dụ, khi có vấn đề xảy ra, đừng cố tình che giấu hoặc nói dối để tránh trách nhiệm. Thay vào đó, hãy công khai, trung thực chia sẻ và nhận trách nhiệm, từ đó tạo niềm tin cho trẻ và khích lệ các hành vi trung thực. Thực hành làm gương còn bao gồm việc thể hiện rõ ràng về các giá trị đạo đức, lối sống chân thành và rõ ràng trong từng hành động nhỏ nhất. Trẻ sẽ thấm nhuần những biểu mẫu đó và hình thành tính cách trung thực soi sáng trong cuộc sống.

Điều chỉnh kỳ vọng, tránh gây áp lực quá mức
Áp lực quá lớn từ phía người lớn là một trong những nguyên nhân khiến trẻ dễ nói dối để trốn tránh. Khi các kỳ vọng không phù hợp với khả năng của trẻ, chúng luôn cảm thấy mình không đủ tốt, dẫn đến việc phải che giấu hoặc nói dối để giữ hình ảnh tích cực với người lớn.
Chẳng hạn, cha mẹ cần hiểu rõ khả năng của con, đặt ra những mục tiêu phù hợp từng độ tuổi, tránh so sánh hoặc đặt quá nhiều kỳ vọng không thực tế. Đồng thời, khuyến khích và hỗ trợ con vượt qua khó khăn, giúp con cảm thấy an toàn và tự tin hơn. Sự thay đổi trong cách đặt kỳ vọng không chỉ giúp giảm áp lực tâm lý mà còn thúc đẩy lòng trung thực của trẻ, truyền cảm hứng để trẻ cố gắng vì chính mình chứ không chỉ vì mong muốn người lớn hài lòng.
Xem thêm: Nguyên nhân trẻ chậm tăng chiều cao và cách giúp con phát triển tốt hơn
Khi nào cần tìm đến chuyên gia tâm lý?
Trẻ nói dối kéo dài và lặp lại nhiều lần
Khi hành vi nói dối của trẻ trở thành thói quen lặp đi lặp lại, đặc biệt kéo dài qua nhiều giai đoạn, đó là dấu hiệu cho thấy các em cần sự giúp đỡ chuyên nghiệp. Điều này có thể phản ánh những vấn đề về tâm lý như thiếu tự tin, rối loạn cảm xúc hoặc những vấn đề về gia đình chưa được giải quyết đúng cách.
Cha mẹ cần theo dõi sát sao hành vi của con để xác định xem sự tự nhiên của hành vi này đã vượt quá giới hạn bình thường hay chưa. Các chuyên gia tâm lý có thể giúp xác định nguyên nhân sâu xa và đề xuất các chiến lược can thiệp phù hợp. Trong một số trường hợp, việc trẻ nói dối kéo dài còn dẫn đến mất niềm tin, giảm khả năng hòa nhập xã hội hoặc làm giảm hiệu quả trong việc học tập. Khi đó, sự can thiệp từ chuyên gia sẽ là yếu tố giúp phục hồi và phát triển toàn diện cho trẻ.

Nói dối để che giấu hành vi nguy hiểm
Nếu trẻ sử dụng lời nói dối nhằm che giấu các hành vi nguy hiểm có thể tổn thương chính trẻ hoặc những người xung quanh như bỏ thuốc, trốn ra ngoài, gây gổ hoặc làm tổn thương chính bản thân, đây là tình trạng cần được can thiệp gấp.
Hành vi này không chỉ ảnh hưởng đến sự an toàn mà còn làm phức tạp các vấn đề về tâm lý, khiến trẻ cảm thấy mất kiểm soát về cảm xúc hoặc thái độ phản kháng. Trong trường hợp này, sự giúp đỡ của các chuyên gia tâm lý có vai trò quan trọng trong việc xử lý các nguyên nhân cốt lõi. Phụ huynh nên theo dõi sát sao trạng thái tâm lý của trẻ và không nên trì hoãn việc đưa trẻ đến các trung tâm hỗ trợ tâm lý để giúp trẻ vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Có dấu hiệu rối loạn cảm xúc hoặc sợ hãi quá mức
Khi trẻ xuất hiện các biểu hiện rối loạn cảm xúc hoặc sợ hãi quá mức, hành vi nói dối có thể là một phản ứng tự vệ hoặc cách đối phó với cảm xúc tiêu cực. Những trẻ này thường có cảm giác không an toàn, bị áp lực tâm lý nặng nề hoặc đã trải qua các trải nghiệm đau thương.
Trong những trường hợp này, tự thân cha mẹ hoặc người thân không thể giải quyết hết được các vấn đề nội tâm của trẻ. Sự giúp đỡ chuyên gia tâm lý và các can thiệp phù hợp là bắt buộc để giúp trẻ điều chỉnh cảm xúc, xử lý tốt những cảm giác tiêu cực và xây dựng lại niềm tin. Điều trị đúng cách sẽ giúp trẻ không còn hình thành hành vi nói dối để che giấu cảm xúc phản diện hoặc gây rối loạn tâm lý kéo dài, hướng tới sự phát triển lành mạnh, cân đối cảm xúc và cảm giác an toàn hơn trong cuộc sống.

Ảnh hưởng đến học tập và các mối quan hệ xung quanh
Nói dối kéo dài sẽ làm giảm khả năng xây dựng các mối quan hệ lành mạnh của trẻ, khiến các em dễ bị xa lánh, mất niềm tin từ bạn bè, thầy cô và gia đình. Trong học tập, các em có thể gặp khó khăn trong việc hợp tác hoặc thể hiện năng lực do bị mờ nhạt niềm tin.
Hậu quả lâu dài còn ảnh hưởng đến khả năng tự tin và phát triển kỹ năng xã hội của trẻ. Khi trẻ liên tục nói dối để che giấu các hành vi trái phép hoặc không đúng chuẩn mực, các mối quan hệ trở nên thiếu chân thành và dễ dẫn đến những xung đột không mong muốn. Chính vì vậy, sự can thiệp từ các chuyên gia tâm lý sẽ giúp trẻ điều chỉnh hành vi, xây dựng lại niềm tin và kỹ năng xã hội, hướng tới một cuộc sống cân bằng và hài hòa hơn.
Trong quá trình nuôi dạy trẻ, việc hiểu rõ nguyên nhân trẻ nói dối giúp phụ huynh có những cách xử lý phù hợp, hướng dẫn các em hình thành nhân cách trung thực, tự tin và tự trọng. Từ những hành vi sợ bị phạt, mong muốn chú ý, bắt chước người lớn hay trốn tránh trách nhiệm cho đến những áp lực về học tập đều là những lý do chính thúc đẩy trẻ phát sinh thói quen nói dối. Với sự đồng hành của người lớn, trẻ hoàn toàn có thể vượt qua những khó khăn, trở thành những con người trung thực, tự tin và giàu nhân cách trong tương lai.
Xem thêm: Dấu hiệu trẻ tăng động và cách nhận biết sớm cho phụ huynh





