Bệnh tăng động là gì? Dấu hiệu nhận biết và cách giúp trẻ cải thiện | FPT Schools
Thu Phương FSC 29/10/2025

Bệnh tăng động là gì? Dấu hiệu nhận biết và cách giúp trẻ cải thiện

Ngày nay, không ít phụ huynh băn khoăn khi con mình quá hiếu động, khó tập trung hoặc dễ bốc đồng, không rõ đó là tính cách riêng hay dấu hiệu của bệnh tăng động. Thực tế, tăng động là một rối loạn phát triển thần kinh khá phổ biến ở trẻ em, ảnh hưởng đến khả năng tập trung, kiểm soát hành vi và cảm xúc. Việc hiểu rõ bệnh tăng động là gì, dấu hiệu nhận biết ra sao và cách giúp trẻ cải thiện đúng hướng sẽ giúp cha mẹ đồng hành cùng con hiệu quả hơn. Cùng FPT Schools tìm hiểu chi tiết trong bài viết này nhé!

Bệnh tăng động là gì?

Bệnh tăng động là gì? Bệnh tăng động giảm chú ý (ADHD – Attention Deficit Hyperactivity Disorder) là một rối loạn phát triển thần kinh thường gặp ở trẻ em và có thể kéo dài đến tuổi trưởng thành. Người mắc chứng này thường khó duy trì sự tập trung, dễ bốc đồng và hoạt động quá mức so với bình thường. Đây không phải là biểu hiện của sự nghịch ngợm hay lười biếng, mà là do não bộ gặp khó khăn trong việc kiểm soát sự chú ý và hành vi.

ADHD ảnh hưởng đến học tập, công việc, các mối quan hệ xã hội và đời sống tinh thần, nếu không được nhận biết và can thiệp kịp thời. Tuy nhiên, với hỗ trợ y tế, tâm lý và môi trường phù hợp, người bị tăng động hoàn toàn có thể kiểm soát tốt triệu chứng, phát huy khả năng của bản thân và sống cân bằng.

Bệnh tăng động là gì?

Tăng động ở trẻ em là gì?

Tăng động ở trẻ em (hay còn gọi là rối loạn tăng động giảm chú ý – ADHD ở trẻ) là một rối loạn phát triển thần kinh phổ biến, khiến trẻ khó duy trì sự tập trung, thường xuyên bốc đồng và hoạt động quá mức so với bạn bè cùng lứa tuổi. Đây không phải là hành vi nghịch ngợm hay do cha mẹ nuông chiều, mà là sự mất cân bằng trong hoạt động của não bộ, đặc biệt ở các vùng liên quan đến kiểm soát chú ý và ức chế hành vi.

Theo thống kê của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), khoảng 5% trẻ em trên toàn cầu mắc chứng tăng động giảm chú ý. Báo cáo của Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh Hoa Kỳ (CDC) năm 2023 cũng cho thấy, 1 trong 10 trẻ (tương đương 9,8%) trong độ tuổi 3 – 17 có biểu hiện ADHD. Trong đó, tỷ lệ ở bé trai cao gấp gần 3 lần bé gái.

Tại Việt Nam, các khảo sát của Bệnh viện Nhi Trung ương và Viện Sức khỏe Tâm thần Quốc gia ghi nhận tỷ lệ trẻ bị tăng động dao động từ 4 – 8%, đặc biệt phổ biến ở nhóm học sinh tiểu học (6 – 11 tuổi). Nhiều trẻ chưa được phát hiện sớm nên thường bị hiểu lầm là “khó bảo”, “nghịch quá mức” hoặc “chậm tiến”.

Nếu được phát hiện và can thiệp đúng cách, trẻ tăng động hoàn toàn có thể kiểm soát hành vi, tập trung tốt hơn trong học tập và phát triển bình thường như các bạn khác.

>> Xem thêm: 10 cách dạy trẻ tăng động giúp con bình tĩnh, tập trung và phát triển tích cực

Dấu hiệu nhận biết bệnh tăng động là gì?

Sau khi đã hiểu bản chất bệnh tăng động là gì, các bậc phụ huynh nên chú ý tới biểu hiện của con. Việc sớm nhận biết các dấu hiệu của tăng động ở trẻ em sẽ giúp cha mẹ có hướng can thiệp đúng lúc, tránh để ảnh hưởng đến học tập và phát triển tâm lý của con. Dưới đây là những biểu hiện thường gặp nhất.

Về khả năng tập trung

Trẻ bị tăng động thường gặp khó khăn trong việc duy trì sự chú ý, ngay cả với những hoạt động quen thuộc hằng ngày như học bài, nghe giảng hay chơi cùng bạn. Sự tập trung của trẻ thường ngắn ngủi và dễ bị gián đoạn bởi những yếu tố nhỏ xung quanh, khiến việc học tập và sinh hoạt trở nên khó khăn hơn.

Một trong những biểu hiện dễ nhận thấy là trẻ rất dễ xao nhãng khi học hoặc nghe giảng. Thay vì tập trung vào bài, trẻ có thể nhìn quanh lớp, nói chuyện với bạn hoặc nhanh chóng chuyển sang việc khác dù chưa hoàn thành nhiệm vụ. Bên cạnh đó, trẻ thường xuyên quên bài tập, quên mang sách vở, đồ dùng học tập hoặc bỏ quên những việc vừa được dặn dò, cho thấy sự thiếu ổn định trong khả năng ghi nhớ ngắn hạn.

Ngoài ra, trẻ khó duy trì sự tập trung lâu dài, đặc biệt trong những hoạt động cần sự kiên trì như đọc sách, tô màu, làm bài tập hoặc nghe giảng. Chỉ sau vài phút, trẻ có thể trở nên bồn chồn, thay đổi tư thế liên tục hoặc tìm lý do để rời khỏi chỗ ngồi.

>> Xem thêm: Trẻ bị tăng động có biểu hiện gì? 6 dấu hiệu nhận biết sớm

Về hành vi và vận động

Trẻ tăng động thường có mức năng lượng dồi dào hơn bình thường và gặp khó khăn trong việc kiểm soát hành vi cũng như điều chỉnh sự tập trung, đặc biệt khi ở những môi trường yêu cầu trật tự như lớp học. Đây không phải là biểu hiện của “nghịch ngợm” hay “không biết nghe lời”, mà là kết quả của sự mất cân bằng trong hoạt động của não bộ, khiến trẻ khó duy trì sự yên tĩnh hoặc kiểm soát xung động của mình.

Một trong những dấu hiệu dễ nhận thấy là trẻ không thể ngồi yên quá lâu. Các em thường xuyên cử động tay chân, lắc lư người, leo trèo, chạy nhảy hoặc làm rơi đồ vật ngay cả khi được yêu cầu ngồi yên. Trong lớp, trẻ có thể nói chuyện liên tục, chen ngang hoặc ngắt lời người khác, cho thấy sự bốc đồng và khó kiểm soát lời nói.

Bên cạnh đó, khả năng chờ đợi của trẻ rất hạn chế, các em thường mất kiên nhẫn khi phải xếp hàng, chờ đến lượt trong trò chơi hoặc tuân thủ quy tắc chung. Nhiều trẻ còn hành động vội vàng, hấp tấp như đứng dậy đột ngột, vấp ngã hoặc làm rơi đồ vật vì chưa kịp suy nghĩ kỹ trước khi làm.

Dấu hiệu nhận biết bệnh tăng động là gì?

Về cảm xúc và xã hội

Bên cạnh sự hiếu động và khó tập trung, trẻ tăng động còn thường gặp nhiều khó khăn trong việc điều hòa cảm xúc và xây dựng mối quan hệ xã hội. Hệ thần kinh của trẻ nhạy cảm hơn bình thường, khiến các phản ứng cảm xúc diễn ra nhanh, mạnh và khó kiểm soát. Chỉ một lời nhắc nhở, một thất bại nhỏ hay việc không đạt được mong muốn cũng có thể khiến trẻ bật khóc, nổi nóng hoặc phản ứng thái quá.

Trong môi trường học đường, trẻ tăng động dễ gặp trở ngại trong việc hòa nhập với bạn bè. Do tính bốc đồng và thiếu kiềm chế, trẻ có thể nói chen ngang, tranh cãi, va chạm hoặc vô tình làm người khác phật lòng. Những hành vi này, dù không xuất phát từ ý xấu, vẫn khiến bạn bè hiểu lầm, dẫn đến việc trẻ bị xa lánh hoặc cô lập trong nhóm.

Về lâu dài, việc liên tục bị nhắc nhở hoặc phê bình khiến trẻ dễ hình thành cảm giác tự ti và cho rằng mình “khác biệt” so với người khác. Trẻ có xu hướng thu mình, ngại giao tiếp, giảm hứng thú học tập và có thể phát triển tâm lý lo âu, trầm cảm nhẹ nếu không được hỗ trợ kịp thời.

Nguyên nhân bệnh tăng động ở trẻ 

Hiện nay, các nhà khoa học vẫn chưa xác định chính xác nguyên nhân gây ra rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD). Tuy nhiên, nhiều nghiên cứu cho thấy bệnh có liên quan đến sự kết hợp giữa yếu tố di truyền, sinh học và môi trường. Dưới đây là những nguyên nhân và yếu tố nguy cơ phổ biến nhất:

Yếu tố di truyền

Nhiều nghiên cứu cho thấy tăng động giảm chú ý (ADHD) có liên quan chặt chẽ đến yếu tố di truyền. Nếu trong gia đình có người thân như cha, mẹ, anh hoặc chị ruột từng mắc ADHD, thì nguy cơ trẻ cũng bị tăng động cao hơn từ 2 – 8 lần so với những trẻ khác.

Một số gen liên quan đến quá trình dẫn truyền thần kinh, đặc biệt là các gen kiểm soát hoạt động của dopamine và norepinephrine – có thể bị đột biến hoặc hoạt động bất thường. Sự thay đổi này làm não bộ gặp khó khăn trong việc điều chỉnh sự chú ý, kiểm soát hành vi và cảm xúc, dẫn đến các biểu hiện đặc trưng của tăng động như bốc đồng, thiếu kiên nhẫn và dễ xao nhãng.

Mất cân bằng các chất dẫn truyền thần kinh

Não bộ của trẻ tăng động thường gặp sự mất cân bằng trong hoạt động của các chất dẫn truyền thần kinh, đặc biệt là dopamine và norepinephrine – hai chất có vai trò quan trọng trong việc điều chỉnh sự tập trung, khả năng kiểm soát hành vi và cảm xúc.

Khi lượng dopamine hoặc norepinephrine bị thiếu hụt hoặc phân bố không đồng đều, các vùng não chịu trách nhiệm cho chức năng chú ý và ức chế hành vi (như thùy trán) sẽ hoạt động kém hiệu quả. Kết quả là trẻ dễ bị xao nhãng, bốc đồng, hiếu động quá mức hoặc khó duy trì sự tập trung trong học tập và sinh hoạt hằng ngày.

Sự mất cân bằng này không phải do trẻ cố ý, mà là vấn đề sinh học trong cơ chế điều hành của não bộ. Vì vậy, việc can thiệp bằng phương pháp trị liệu hành vi, kết hợp dinh dưỡng và luyện tập phù hợp có thể giúp cân bằng lại hoạt động của hệ thần kinh và cải thiện khả năng tập trung của trẻ.

Nguyên nhân bệnh tăng động ở trẻ 

Sự bất thường trong cấu trúc hoặc chức năng não bộ

Một số nghiên cứu hình ảnh học cho thấy não bộ của trẻ bị tăng động có thể khác biệt về cấu trúc và hoạt động so với trẻ bình thường. Đặc biệt, các vùng thùy trán, thể vân và tiểu não có thể nhỏ hơn hoặc hoạt động kém hiệu quả.

Sự khác biệt này khiến não bộ khó điều tiết năng lượng và khả năng phản ứng, dẫn đến tình trạng bốc đồng, khó kiềm chế cảm xúc hoặc mất tập trung. Một số trường hợp còn liên quan đến rối loạn phát triển thần kinh, chấn thương đầu hoặc thiếu oxy khi sinh, làm ảnh hưởng đến sự phát triển bình thường của não.

Ngoài ra, một số bệnh lý khác như rối loạn cảm xúc, rối loạn lo âu hoặc trầm cảm cũng có thể làm tăng mức độ nghiêm trọng của triệu chứng tăng động. Do đó, việc thăm khám chuyên sâu bằng các phương pháp y học thần kinh (EEG, MRI, đánh giá tâm lý – hành vi) giúp xác định chính xác nguyên nhân và hướng điều trị phù hợp cho từng trẻ.

Các yếu tố nguy cơ trong thai kỳ và thời thơ ấu

Bên cạnh yếu tố di truyền và hoạt động sinh học của não bộ, môi trường sống và sức khỏe trong thai kỳ cũng có ảnh hưởng lớn đến nguy cơ hình thành rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) ở trẻ. Các nghiên cứu y học hiện đại cho thấy, não bộ của thai nhi vô cùng nhạy cảm trong giai đoạn phát triển, nên bất kỳ tác động tiêu cực nào từ mẹ hoặc môi trường xung quanh đều có thể để lại hậu quả lâu dài đối với hệ thần kinh của trẻ.

Một trong những nguyên nhân nguy cơ phổ biến là việc người mẹ tiếp xúc với chất độc hại trong thai kỳ, như hút thuốc lá, uống rượu, sử dụng ma túy hoặc làm việc trong môi trường có hóa chất độc. Những chất này có thể ảnh hưởng trực tiếp đến sự hình thành và kết nối của các tế bào thần kinh, dẫn đến rối loạn hành vi sau này. Ngoài ra, thiếu dinh dưỡng hoặc nhiễm trùng trong thời kỳ mang thai – đặc biệt là thiếu sắt, kẽm, omega-3, acid folic – cũng có thể làm gián đoạn quá trình phát triển của não bộ.

Trẻ sinh non hoặc nhẹ cân (dưới 2,5kg) có nguy cơ cao hơn mắc ADHD, do hệ thần kinh chưa hoàn thiện và dễ bị tổn thương. Bên cạnh đó, việc tiếp xúc với độc tố môi trường như chì, thủy ngân, thuốc trừ sâu hay khói bụi ô nhiễm trong những năm đầu đời có thể làm tổn thương tế bào thần kinh và ảnh hưởng đến khả năng kiểm soát hành vi. Trường hợp trẻ bị chấn thương đầu hoặc thiếu oxy khi sinh cũng là yếu tố nguy cơ vì làm gián đoạn quá trình dẫn truyền thần kinh.

Các phương pháp chữa bệnh tăng động ở trẻ

Hiểu và biết được dấu hiệu nhận viết bệnh tăng động là gì, việc tiếp theo cần lưu ý chính là phương pháp điều trị. Điều trị rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) không chỉ dựa vào thuốc mà cần kết hợp nhiều phương pháp nhằm giúp trẻ kiểm soát hành vi, tăng khả năng tập trung và phát triển toàn diện. Mục tiêu chính là giảm triệu chứng, nâng cao kỹ năng học tập và cải thiện mối quan hệ xã hội của trẻ.

Dưới đây là những phương pháp phổ biến và hiệu quả hiện nay:

Trị liệu hành vi (Behavior Therapy)

Trị liệu hành vi (Behavior Therapy) là phương pháp can thiệp tâm lý được xem là hiệu quả và an toàn nhất cho trẻ bị rối loạn tăng động giảm chú ý, đặc biệt là trẻ dưới 6 tuổi. Phương pháp này tập trung giúp trẻ nhận biết và phân biệt hành vi đúng – sai, từ đó học cách kiểm soát cảm xúc, điều chỉnh hành vi và phản ứng phù hợp trong các tình huống hằng ngày. Không giống như các biện pháp kỷ luật thông thường, trị liệu hành vi hướng đến việc xây dựng thói quen tích cực lâu dài, thay vì chỉ xử lý hậu quả tức thời.

Trong quá trình trị liệu, cha mẹ và giáo viên đóng vai trò then chốt, vì họ là những người tiếp xúc và quan sát trẻ thường xuyên nhất. Dưới sự hướng dẫn của chuyên viên tâm lý, người lớn sẽ học cách xây dựng hệ thống quy tắc rõ ràng và nhất quán, giúp trẻ hiểu rõ giới hạn hành vi của mình. Ví dụ, quy định “chỉ được chơi sau khi hoàn thành bài tập” hoặc “ngồi học 15 phút thì được nghỉ 5 phút” sẽ giúp trẻ dần hình thành khả năng tự kiểm soát.

Một phần quan trọng khác của trị liệu hành vi là khen thưởng hành vi tích cực. Thay vì chỉ nhắc nhở khi trẻ mắc lỗi, cha mẹ cần ghi nhận và khuyến khích mỗi khi con làm đúng như ngồi học tập trung, chờ đến lượt, hoặc hoàn thành nhiệm vụ nhỏ. Những phần thưởng đơn giản như lời khen, sticker, sao vàng hay buổi đi chơi cùng gia đình có thể giúp trẻ cảm nhận niềm vui từ việc làm tốt.

Ngược lại, việc la mắng hoặc phạt nặng thường chỉ khiến trẻ lo lắng, phản kháng hoặc trở nên bốc đồng hơn. Thay vào đó, cha mẹ nên sử dụng biện pháp khích lệ nhẹ nhàng và mang tính xây dựng, giúp trẻ hiểu rằng hành vi tốt sẽ mang lại kết quả tích cực.

Các phương pháp chữa bệnh tăng động ở trẻ

Can thiệp tâm lý – giáo dục (Psychoeducation & Counseling)

Thông thường, các chương trình can thiệp tâm lý – giáo dục được triển khai dưới nhiều hình thức như tư vấn cá nhân, trị liệu nhóm hoặc lớp huấn luyện kỹ năng dành cho trẻ và phụ huynh, do chuyên viên tâm lý – giáo dục phụ trách. Thông qua các buổi làm việc này, trẻ được hướng dẫn cách nhận diện cảm xúc, điều chỉnh hành vi và rèn luyện kỹ năng xã hội, trong khi cha mẹ được cung cấp công cụ thực tế để quản lý và hỗ trợ con tốt hơn tại nhà.

Mục tiêu đầu tiên của quá trình can thiệp là giúp trẻ hiểu rõ bản thân. Khi được giải thích rằng việc hiếu động hay mất tập trung không phải do “cố ý” hay “hư hỏng”, trẻ sẽ giảm mặc cảm, cảm thấy được thấu hiểu và tự tin hơn. Tiếp theo, cha mẹ được hướng dẫn giao tiếp với con một cách nhẹ nhàng, khích lệ thay vì trách phạt, đồng thời thiết lập môi trường ổn định với lịch sinh hoạt rõ ràng, giúp con dễ thích nghi và kiểm soát hành vi.

Ngoài ra, chương trình còn trang bị cho trẻ các kỹ năng học tập và xã hội thiết yếu, như duy trì sự tập trung, quản lý thời gian, ghi nhớ thông tin, chờ đến lượt, làm việc nhóm hoặc xử lý cảm xúc tiêu cực. Khi được rèn luyện những kỹ năng này trong môi trường an toàn và tích cực, trẻ sẽ dần cải thiện khả năng kiểm soát bản thân, hòa nhập tốt hơn với bạn bè và học tập hiệu quả hơn.

Điều trị bằng thuốc (Medication)

Điều trị bằng thuốc là một phần quan trọng trong phác đồ hỗ trợ trẻ bị rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD), nhưng chỉ được áp dụng khi các biện pháp tâm lý – hành vi chưa mang lại hiệu quả đủ tốt, hoặc khi các triệu chứng tăng động, mất tập trung và bốc đồng ảnh hưởng nghiêm trọng đến học tập, giao tiếp và sinh hoạt hằng ngày của trẻ. Mục tiêu của việc dùng thuốc không phải để “làm con ngoan hơn”, mà là giúp não bộ hoạt động cân bằng hơn, từ đó trẻ có thể tập trung, kiểm soát hành vi và cảm xúc một cách tự nhiên hơn.

Về cơ chế, thuốc điều trị ADHD giúp điều chỉnh sự mất cân bằng của các chất dẫn truyền thần kinh như dopamine và norepinephrine – hai chất có vai trò quan trọng trong việc duy trì sự chú ý, khả năng ghi nhớ và kiểm soát xung động. Khi các chất này được cân bằng, trẻ có thể tập trung lâu hơn, ít hành động bốc đồng hơn, và xử lý thông tin hiệu quả hơn trong học tập cũng như các tình huống xã hội.

Tuy nhiên, việc sử dụng thuốc cần được giám sát chặt chẽ bởi bác sĩ chuyên khoa thần kinh hoặc tâm lý nhi. Cha mẹ tuyệt đối không nên tự ý mua, sử dụng hoặc ngừng thuốc, vì mỗi loại thuốc và liều lượng đều phải được điều chỉnh dựa trên thể trạng, độ tuổi và phản ứng của từng trẻ. Trong giai đoạn điều trị, bác sĩ sẽ theo dõi sát sao để đảm bảo hiệu quả tối ưu và hạn chế tối đa tác dụng phụ như mất ngủ, chán ăn hoặc thay đổi tâm trạng.

Khi nào cần đưa trẻ đến gặp bác sĩ?

Cha mẹ nên đưa trẻ đến khám chuyên khoa tâm lý hoặc thần kinh nhi ngay khi nhận thấy những biểu hiện bất thường kéo dài trong hành vi, cảm xúc hoặc học tập của con. Việc thăm khám sớm không chỉ giúp xác định trẻ có mắc rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) hay không, mà còn giúp loại trừ các vấn đề tâm lý khác như rối loạn lo âu, trầm cảm hoặc rối loạn hành vi.

Dấu hiệu đáng chú ý nhất là khi trẻ không thể ngồi yên hoặc tập trung quá 10 – 15 phút, dù đã có người giám sát hoặc nhắc nhở. Bên cạnh đó, kết quả học tập giảm sút rõ rệt, trẻ thường xuyên quên bài, làm việc cẩu thả hoặc dễ bị xao nhãng trong mọi hoạt động. Một số trẻ còn thể hiện hành vi bốc đồng, dễ nổi giận, thậm chí gây tổn thương cho bản thân hoặc người khác, cho thấy khả năng kiểm soát cảm xúc bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Ngoài ra, rối loạn giấc ngủ, mệt mỏi, lo âu hoặc biểu hiện trầm cảm cũng là dấu hiệu cảnh báo quan trọng. Nếu cha mẹ đã áp dụng nhiều cách dạy dỗ, điều chỉnh sinh hoạt trong 3 – 6 tháng mà không thấy cải thiện, thì đây là thời điểm cần đến sự hỗ trợ của bác sĩ chuyên khoa.

Tại phòng khám, bác sĩ sẽ đánh giá hành vi và khả năng tập trung của trẻ thông qua bảng câu hỏi, bài kiểm tra tâm lý và phỏng vấn phụ huynh. Từ kết quả đó, bác sĩ sẽ xác định mức độ tăng động, loại trừ các rối loạn tương tự, đồng thời đưa ra phác đồ điều trị phù hợp, có thể bao gồm trị liệu hành vi, tư vấn tâm lý, điều chỉnh chế độ sinh hoạt và dinh dưỡng.

Khi nào cần đưa trẻ đến gặp bác sĩ?

Những biện pháp phòng ngừa bệnh tăng động là gì?

Mặc dù rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) có liên quan đến yếu tố di truyền và sinh học, nhưng cha mẹ hoàn toàn có thể chủ động phòng ngừa hoặc giảm nguy cơ mắc bệnh cho trẻ thông qua việc chăm sóc sức khỏe, xây dựng môi trường sống tích cực và hình thành thói quen sinh hoạt lành mạnh ngay từ giai đoạn thai kỳ.

Trước hết, chăm sóc thai kỳ khỏe mạnh là nền tảng quan trọng nhất. Mẹ bầu cần tránh sử dụng chất kích thích như thuốc lá, rượu, cà phê hoặc thuốc an thần khi chưa có chỉ định của bác sĩ. Đồng thời, nên bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, đặc biệt là sắt, kẽm, omega-3 và acid folic, cùng với việc duy trì tinh thần thoải mái, ngủ đủ giấc, vận động nhẹ nhàng để thai nhi phát triển não bộ toàn diện.

Khi trẻ chào đời, môi trường sống an toàn và lành mạnh đóng vai trò không kém phần quan trọng. Cha mẹ nên hạn chế để trẻ tiếp xúc với khói thuốc, hóa chất độc hại, tiếng ồn lớn và tránh cho trẻ dùng thiết bị điện tử quá sớm, bởi các yếu tố này có thể gây ảnh hưởng tiêu cực đến hệ thần kinh đang phát triển.

Song song đó, cần rèn cho trẻ thói quen sinh hoạt tích cực và có trật tự, chẳng hạn như duy trì lịch ăn – ngủ – học – chơi đều đặn, giúp trẻ hình thành khả năng tự điều chỉnh và tập trung. Bên cạnh đó, chế độ dinh dưỡng cân bằng kết hợp với vận động hằng ngày như chạy nhảy, bơi lội, đạp xe hoặc các hoạt động ngoài trời giúp trẻ giải tỏa năng lượng, tăng khả năng tập trung và ổn định tâm lý.

Cuối cùng, cha mẹ cần quan sát sớm sự phát triển của trẻ, chú ý đến hành vi, khả năng chú ý và phản ứng cảm xúc của con trong sinh hoạt hằng ngày. Nếu nhận thấy các dấu hiệu bất thường như mất tập trung, hiếu động quá mức hoặc bốc đồng, nên đưa trẻ đi khám chuyên khoa sớm để được đánh giá và can thiệp kịp thời.

Trên đây là những thông tin chi tiết giải đáp câu hỏi “bệnh tăng động là gì”. Bệnh tăng động giảm chú ý (ADHD) không phải là “tính nghịch ngợm” hay “khó dạy”, mà là một rối loạn phát triển thần kinh cần được thấu hiểu và hỗ trợ đúng cách. Cha mẹ, thầy cô và chuyên gia cùng phối hợp chính là chìa khóa giúp trẻ tăng động phát triển khỏe mạnh, tự tin và hạnh phúc.

Hệ thống Giáo dục Chất lượng cao FPT Schools

Với triết lý hành động “làm khác để làm tốt”, FPT Schools chủ trương xây dựng môi trường giàu trải nghiệm cho học sinh thông qua đào tạo kiến thức, kỹ năng và các cơ hội khám phá bản thân, hướng nghiệp trên quan điểm sáng tạo, thấu hiểu và dựa vào các nền tảng công nghệ giáo dục tiên tiến. Xem chi tiết